Tiểu tử kia, trong khoảng thời gian này thật đúng là không hề nhàn rỗi. 
Bị Quân Vô Dược quét mắt nhìn một lượt, mấy người bọn Hoa Dao lập tức cảm giác được một áp lực vô hình bao phủ toàn thân, dường như khiến người ta cảm giác áp bách hít thở không thông, khiến cho bọn họ trong chớp mắt mồ hôi chảy đẫm lưng! 
Người đàn ông này, rất nguy hiểm! 
Đáy mắt đen nháy toát ra một tia sát ý, một màu tím đậm dần dần bao phủ lên sắc đen thuần. 
Ba! 
Một bàn tay nhỏ trắng nõn, đột nhiên bịt vào hai mắt Quân Vô Dược. 
“Đôi mắt.” Thanh âm Quân Vô Tà cực nhỏ. 
Quân Vô Dược hơi sững sờ, ngược lại chợt bật cười, hắn giơ tay, gỡ bàn tay nhỏ đang che trên mắt hắn của Quân Vô Tà xuống, nguy hiểm trong đáy mắt cũng dần tản đi, hắn nhìn về phía đám người Kiều Sở nói: “Trong khoảng thời gian này, làm phiền mọi người chăm sóc Tiểu Tà Nhi rồi.” 
Cảm giác áp bách bao phủ trên người mọi người, trong nháy mắt tiêu tán. 
Bọn Kiều Sở thở phào một hơi, một khắc trước bọn họ đã cho rằng bọn họ sẽ bị giết ngay lập tức! 
Sống hay chết, chuyển biến trong chớp mắt, nhưng lại làm cho bọn họ ý thức rõ được, người ca ca này của Quân Vô Tà cũng không đơn giản như vậy! 
Chỉ là bọn hắn cũng không biết, vì sao đối phương nổi lên sát ý đối với bọn họ. 
Loại cảm giác mãnh liệt này, Hoa Dao và Kiều Sở cảm giác rõ ràng nhất, Quân Vô Dược chớp mắt phóng thích ra uy áp, dĩ nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550257/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.