Rốt cuộc hắn đang nói cái gì vậy? Vì sao cảm thấy điều này tự nhiên như vậy? 
Dạ Sát bị cử động cổ quái của chính mình làm cho sợ hết hồn, che miệng trốn sau cây, tự kiểm điểm bản thân. 
“Khụ khụ, Vô Dược thiếu gia.” Long Kỳ thấy hai người trò chuyện hồi lâu, không khỏi tiến lên một bước. 
Nói đến kỳ quái, Vô Dược thiếu gia rõ ràng cũng là người Quân gia, nhưng chẳng biết tại sao luôn luôn dễ dàng bị mọi người bỏ qua, nếu như Long Kỳ chưa từng thấy bản thân Quân Vô Dược, hầu như chẳng bao giờ nghĩ đến nhân vật số một này, nhưng chân chính gặp được rồi thì chính là cảm giác đương nhiên như thế. 
Nói đi nói lại, Lân Vương và tiểu vương gia dường như cũng chưa bao giờ nhắc tới Vô Dược thiếu gia. 
Quân Vô Dược hôm nay tâm tình rất tốt, bị Long Kỳ quấy rối cũng không lộ ra biểu tình không vui, thân hình hắn cao lớn thon dài, ôm Quân Vô Tà trong khuỷu tay, nhẹ nhàng nâng lên, thoải mái dị thường. 
“Ừm?” Quân Vô Dược hơi nheo mắt. 
“Vô Dược thiếu gia có cần cùng thuộc hạ trở về Lân Vương phủ?” Long Kỳ nói. 
“Không về.” Quân Vô Dược cong khóe môi, không có tiểu tử kia, hắn trở về Lân Vương phủ làm gì? 
Long Kỳ ngoan ngoãn lui xuống một bên không nhiều lời nữa, hắn sớm đã thân chinh bách chiến, ở trước mặt Quân Vô Dược, không biết tại sao luôn luôn sinh ra một lòng kính sợ, loại cảm giác này không giống với những người khác của Quân gia. 
Quân Vô Tà để mặc Quân Vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550256/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.