“Sau này ngươi hãy đến phân viện Phục Linh, đương nhiên, nếu ngươi có việc cần làm thì cứ làm không cần phải báo lại với ta.” Cố Ly Sinh hết sức khách khí nói, vừa nói hai tay vừa vuốt ve cuốn sách mà Quân Vô Tà tặng trước đây, hắn xem hết một ngày một đêm, suy đi ngẫm lại vẫn chưa hiểu hết được ý nghĩa của nó, nên nóng lòng muốn Quân Vô Tà chỉ giáo cho mình. 
Cố Ly Sinh đã cho Quân Vô Tà một đặc quyền mà trước đây chưa từng một đệ tử nào của phân viện Phục Linh có được. 
Nhưng tất cả những điều đó cũng đều là do Quân Vô Tà xứng đáng nhận được. 
Nàng có được bản lĩnh kia, cùng với những gì Cố Ly Sinh đã làm thì những người khác cũng chẳng còn bất cứ tư cách gì để không công nhận điều đó. 
Có bản lĩnh thì các người đến mà nghiên cứu thủ thuật phục linh cặn kẽ hơn Cố Ly Sinh? 
“Thời gian này ta phải ra ngoài vài hôm.” Quân Vô Tà mỉm cười nói, bộ dạng thực sự muốn đi ra ngoài làm việc. 
Cố Ly Sinh ngây ra một lúc, há hốc miệng, quả thực không ngờ Quân Vô Tà thực sự phải đi làm việc rồi… 
Bỗng nhiên cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹt, nhưng lại không thể tự vả vào miệng mình. 
Thật là khổ tâm quá! 
“E hèm, vậy ngươi sẽ đi mấy ngày?” Cố Ly Sinh có chút ngượng ngạo hỏi, hắn rất muốn Quân Vô Tà giải thích cặn kẽ cho mình nội dung cuốn sách kia. 
“Nhanh thôi.” Quân Vô Tà nói. 
Trò hay vẫn còn chưa diễn xong, nàng tất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550234/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.