Doãn Ngôn kinh hãi nhìn Ninh Hinh, trong lòng một nỗi sợ hãi vô hạn đang xâm chiếm. 
Từ nay về sau, bất luận là ai đều không được phép mượn cớ gì để bôi nhọ Quân Vô Tà. 
Quân Vô Tà được Cố Ly Sinh đích thân mời về phân viện Phục Linh rất là long trọng, căn bản không một ai dám gây sự hoặc động đến nàng dù là một sợi tóc. 
Nàng am hiểu về thuật phục linh còn hơn cả Cố Ly Sinh, chỉ cần một điểm này thôi đã đủ khiến cho mọi người bái phục, từ nay về sau, địa vị của của Quân Vô Tà trong đám đệ tử học viện Phong Hoa không ai có thể vượt qua, những người đã từng mắng nhiếc, sỉ nhục nàng, bắt đầu từ nay không còn bất cứ lý do hoặc cái cớ nào để nói nàng nữa. Chỉ riêng việc Quân Vô Tà nắm bắt được thuật phục linh thôi đã khiến cho những người xung quanh phải chùn bước, nào có ai còn dám đến gây sự nữa. 
Doãn Ngôn ngẩng đầu nhìn đám bụi mịt mờ phía chân trời. 
Học viện Phong Hoa đã thay đổi hoàn toàn từ ngày hôm nay! 
Trong lòng Doãn Ngôn tràn đầy nỗi sợ hãi, chỉ còn biết đỡ lấy Ninh Hinh đang hồn xiêu phách lạc, rời khỏi quảng trường. 
Nhưng sau khi bọn họ rời đi, vẫn còn một bóng dáng gầy gò, khắc khổ đang đứng đơn độc một góc sân. 
A Tĩnh gương mặt phờ phạc nhìn vào khoảng không mông lung trước sân. 
Những lời Cố Ly Sinh và Phạm Khải nói vừa rồi hắn đã nghe rõ mồn một, hắn cũng như những người khác, những tưởng Quân Vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550233/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.