Trước nay Phạm Trác vẫn dễ tiếp xúc như vậy, dường như không hề để ý đến thái độ vô lễ của Doãn Ngôn, liền mời hai người vào trong uống trà.
Ninh Hinh ngồi một lát mà vẫn không thấy bóng dáng Quân Vô Tà, đã hơi sốt ruột hỏi: “Sao vẫn không thấy Quân Tà vậy?”
Phạm Trác nói: “Chắc là vẫn ở trong phòng.”
“Tính tình Tiểu Tà lại rất thích sự yên tĩnh, trước đây Tiểu Ngôn đã ở cùng Tiểu Tà một thời gian, bây giờ chắc cũng nhớ hắn lắm.” Ninh Hinh cười híp mắt nhìn Doãn Ngôn, nét mặt hắn cương lại, thực lòng không muốn như vậy, nhưng nghĩ lại lời dặn dò của Ninh Hinh lúc đến đây đành gật đầu nói: “Phải.”
Thực ra hắn chưa từng ở cùng với Quân Vô Tà, Quân Vô Tà nhập trường muộn, Doãn Ngôn cũng chưa từng về ký túc, khi hắn quay lại thì Quân Vô Tà đã chuyển ra ngoài.
Có thể nói, trừ lần đầu tiên gặp mặt, Doãn Ngôn và Quân Vô Tà căn bản chưa từng gặp nhau lần thứ hai tại ký túc.
Phạm Trác chỉ cười mà không tiếp lời.
Ninh Hinh nghĩ đủ mọi cách để Phạm Trác mời Quân Vô Tà ra, nhưng tiếc thay Phạm Trác dường như không hiểu ý, cười đầy hàm ý, cố tình chuyển chủ đề đánh lạc hướng Ninh Hinh, Doãn Ngôn mà không hề đả động gì đến Vô Tà.
Như vậy càng khiến cho Ninh Hinh thêm sốt ruột lo lắng mà không dám mở lời nói rõ.
Còn Doãn Ngôn mới càng khổ sở hơn, hắn phải trơ mắt nhìn Ninh Hinh thái độ thân thiết, dịu dàng, ngọt nhạt nói chuyện với Phạm Trác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550175/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.