Thương Ngự Tuyết Liên sẽ tạo nên ảnh hưởng này, ngay cả chính Quân Vô Tà cũng không nghĩ đến. 
Nhóm Kiều Sở nghe không hiểu lời của cừu ngốc, cũng nghe không hiểu lời của Hắc Miêu, chỉ có thể nhìn với ánh mắt mong chờ về phía Quân Vô Tà. 
Quân Vô Tà đành phải giải thích đơn giản lời của cừu ngốc một lần. 
"Vậy trước kia nó đánh chúng ta được một nửa thì bỏ chạy, nguyên do là bởi vì Tiểu Tà Tử sao?" Kiều Sở sờ cằm, hắn nói tại sao một con linh thú cấp lãnh chủ lại khinh địch rồi bỏ chạy như vậy. 
Linh thức của cừu ngốc cực cao, đương nhiên nghe hiểu được lời của Kiều Sở, nó hơi cúi đầu chột dạ, lấy cái chân nhỏ phủi cỏ xanh đi. 
Thực ra lúc ấy, nó chạy đi là bởi vì nó sợ đau mà thôi... 
Chỉ có vậy thôi, đánh chết nó, nó cũng sẽ tuyệt đối không nói cho họ biết! 
Hừ! 
Nhất định không nói! 
"Be be." Cừu ngốc ngẩng đầu nhìn Quân Vô Tà, ánh mắt vô cùng kiên định. 
Sau này ta phải đi theo ngươi! 
Khóe miệng Hắc Miêu run rẩy, vô cùng có trách nhiệm mà phiên dịch lời của cừu ngốc. 
Quân Vô Tà trầm mặc, cũng không trực tiếp từ chối mà nhìn cừu ngốc, dường như đang suy nghĩ nhận hay không nhận. 
Cừu ngốc chớp chớp mắt nhìn Quân Vô Tà, sau đó nó bỗng nhiên kêu lên gì đó, cơ thể tròn xoe theo đó ngã trên mặt đất, cố gắng lần nữa, lại lộ ra cái bụng nhỏ được lông cừu bao lấy, bốn cái chân nhỏ lại kiên cường duỗi thẳng ra. 
Trong nháy mắt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550157/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.