Linh thú cấp lãnh chủ thình lình mở miệng khổng lồ ra, phát ra tiếng rít gào mạnh mẽ với hắc thú!
"Gào!"
Chết tiệt!
Chết tiệt!
Cực kỳ chết tiệt!
Mọi người đều nhốn nháo trong gió, đánh chết họ họ cũng không nghĩ đến, con cừu ngốc vẫn lén đi theo Quân Vô Tà lại là linh thú cấp lãnh chủ! Còn là con cừu đánh với họ!
"Nói cho ta biết, đây không phải là sự thật..." Hai chân Kiều Sở hơi nhũn ra, phải vịn vào vai của Hoa Dao mới đứng vững.
Con cừu ngốc kia lại là linh thú cấp lãnh chủ!
Ông trời đang trêu đùa sao!
Không lâu trước kia, hắn lại có thể chà đạp một con linh thú cấp lãnh chủ, nhưng lại vẫn còn sống nguyên vẹn...
Còn sống... Thật tốt...
Kinh ngạc nhất là Quân Vô Tà, nhưng trên mặt của nàng không thể hiện rõ lắm, chỉ là nàng nhìn thấy con linh thú cấp lãnh chủ kia thật lớn, không biết phải nghĩ gì.
Đau buồn nhất lại là hắc thú...
Nó gánh vác trọng trách đuổi đi, lại bị linh thú cấp lãnh chủ văng chút nước miếng lên mặt.
Nhìn toàn thân linh thú cấp lãnh chủ trước bộ răng nanh này, nội tâm của hắc thú gần như bị tan vỡ, nó cảm giác thật sâu, nó bị chủ nhân nhà mình gài bẫy mà xuất huyết!
"Meo!" Hắc thú run lên, vô cùng lanh trí quay đầu trốn về bên người Quân Vô Tà, vừa trốn vừa hóa thân thành Hắc Miêu, kêu một tiếng rồi chạy lên vai Quân Vô Tà, gắt gao bám lấy!
"Meo..."
Suýt chút nữa là chết!
"..." Quân Vô Tà vỗ đầu Hắc Miêu, tỏ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550156/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.