Rốt cuộc vẫn là tiểu nha đầu, không phải sao? Đại ca ca như bọn họ, làm sao có thể để muội muội mình chịu thiệt thòi chứ.
“Đợi lấy được cỏ Thủy Linh, để Nhị Kiều gọi Cổn Cổn ra cho ngươi sờ nó được không?”
Coi như Hoa Dao nắm được điểm yếu của Quân Vô Tà.
Quả nhiên, vừa nghe đến cái tên Cổn Cổn, đôi mắt của Quân Vô Tà liên sáng lên, nàng ngẩng đầu lên, kiên định gật đầu!
Hoa Dao bật cười khanh khách, dẫn theo Quân Vô Tà đuổi theo những người phía trước.
Tại một khung cảnh cười đùa vui vẻ, lại cứ có người muốn đến làm hỏng bầu không khí êm dịu tốt đẹp này.
Lộ Uy Kiệt đợi người đi xong vẫn canh giữ ở chỗ cũ, muốn tiếp tục ôm cây đợi thỏ, sau khi tiếng gào thét của linh thú biến mất hồi lâu, thì lúc này bọn họ mới có can đảm đi tiếp về phía trước, vừa vặn đụng phải bọn người Quân Vô Tà đang đi về suối Linh Nguyệt!
“Lộ sư huynh, là bọn họ!”
Tên đệ tử lanh mắt vừa nhìn đã thấy đám người Long Kỳ, đảo mắt nhìn đi, không chỉ có đoàn người của Long Kỳ, còn có Phạm Cẩm với mấy tên thiếu niên đang mặc trang phục của học viện Phong hoa.
Lộ Uy Kiệt hơi sững người, hắn ta không thể ngờ rằng, bọn người Long Kỳ vẫn còn sống sót trở về, bất kỳ ai gặp phải con linh thú cấp lãnh chủ cũng chỉ có con đường chết!
Mặc dù trên cơ thể bọn người Long Kỳ đầy thương tích, nhưng xem ra không nghiêm trọng lắm, sắc mặt cũng vô cũng tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550142/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.