Trên đường đến suối Linh Nguyệt, Ninh Hinh bảo Lộ Uy Kiệt thử bắt chuyện với đám người Long Kỳ, kết quả lại bị bẽ mặt không thương tiếc.
Long Kỳ căn bản không thèm để ý đến Lộ Uy Kiệt, từ đầu đến cuối đều trưng bộ mặt căng thẳng không nói một lời.
Lộ Uy Kiệt giẫm phải cây đinh, mặt tối sầm đi về phía Ninh Hinh, ở học viện Phong Hoa hắn luôn luôn là đối tượng được các ngươi tôn sùng, một vài thiếu niên suốt ngày vây xung quanh hắn, từ khi nào hắn phải chịu cơn giận không đâu này, sắc mặt ngay lập tức trùng xuống, vô cùng khó coi.
Ninh Hinh thấy Lộ Uy Kiệt đá cây đinh rồi kêu hắn dẫn dắt các ngươi tiếp tục tiến lên, mà mình thì giả vờ thân thiện lùi về phía sau, đi song song đám người Long Kỳ.
“Các ngươi không hề thông thạo đường ở rừng Linh Vũ, xem ra cũng là lần đầu tiên tới, không biết lần này các ngươi đến suối Linh Nguyệt tìm vật gì? Thật không dám giấu, phụ thân ta là phó viện trưởng học viện Phong Hoa, có chút quen thuộc đối với rừng Linh Vũ này. Học viện Phong Hoa chúng ta hàng năm đều sẽ có hai lần tổ chức ngày săn linh, bình thường sẽ qua lạitrong rừng Linh Vũ, lúc kết thúc cũng thường mang chút đồ ở đây về, nếu trên tay chúng ta có vật mà các ngươi muốn, không phải các ngươi cũng tiện tiết kiệm thời gian hay sao?” Ninh Hinh vẻ mặt mỹ lệ, nụ cười lại càng uyển chuyển động lòng người, giọng nói chuyện không nhanh không chậm, tựa như dòng nước suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550125/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.