Thích quốc không thể thua, cũng không dám thua.
Thanh danh thànhbại của Thụy Lân quân đột ngột được ép truyền ra!
Nếu như thất bại bọn họ đã không có quốc gia của chính mình.
Quân Vô Tà còn nhớ trước đây lúc Quân Tiển tán gẫu cùng nàng, luôn nói đến những chuyện đã qua với trạng thái sa sút, mặc dù cố gượng cười nhưng cũng không thể che lấp đau thương trong ánh mắt.
Uy danh của Thụy Lân quân là dùng sinh mạng của binh lính Thụy Lân quân đổi lấy, người bên ngoài chỉ biết ca tụng Thụy Lân quân mạnh mẽ hung hãn, lại không biết trong đội quân này có bao nhiêu người đã chết ở trên chiến trường.
Nếu có thể, Quân Tiển không cần cái hư danh này, cũng không muốn làm cho binh lính do đích thân mình dẫn ra ngoài phải chết.
Người của Quân gia cũng không bao giờ lấy danh Thụy Lân quân làm kiêu ngạo!
Đây là chính miệng Quân Tiển dặn dò.
Điều này đối với người của Quân gia mà nóilà một sự sỉ nhục, không thể khiến binh lính của mình từ trên chiến trường sống sót trở về là sự bất lực của bọn họ.
Quân Vô Tà cũng không biết loại cảm giác này đến từ đâu, mà lại nhớ rõ ánh mắt kiên định và bi thương của gia gia và tiểu thúc.
“Rừng Linh Vũ cách Thích quốc không xa, không ngờ người của Thụy Lân quân lại xuất hiện ở đây.” Tinh thần Phạm Cẩm có chút kích động, như là những anh hùng khao khát hướng tới đã lâulại xuất hiện ngay trước mặt của mình, mang theo những thiếu niên cần thiết có một không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550124/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.