Vội vàng trở lại Lân Vương phủ, Quân Tiển và Quân Khanh sớm đã chờ rất lâu. Nhìn thấy Quân Vô Tà trở về, Quân Khanh vốn định tiến lên dò hỏi tình huống trong cung, lại bị Quân Tiển kéo cánh tay hắn lại, nói với Quân Vô Tà: "Thời gian không còn sớm nữa, ngươi mau đi rửa mặt nghỉ ngơi, có cái gì, ngày mai lại nói." 
Quân Vô Tà chần chờ một lát mới gật gật đầu, nàng thật sự là không thể chịu đựng được dáng vẻ này của chính mình. Hiện tại, nàng một lòng chỉ nghĩ đến ngâm mình vào trong nước ấm, tắm sạch sẽ một thân máu me. 
"Phụ thân......" Quân Khanh có chút không hiểu nhìn về phía Quân Tiển. 
Quân Tiển khẽ lắc đầu nói: "Ngươi không nhìn thấy Vô Tà đã thực sự rất mỏi mệt sao?" 
Quân Khanh hơi sửng sốt, lúc này mới nhớ tới, vừa rồi Quân Vô Tà tuy rằng nhìn như bình thường, nhưng sắc mặt lại có vẻ có chút tái nhợt. 
"Đứa nhỏ này, sợ là đã phải căng thẳng cho đến bây giờ. Hiện tại nàng đã bình an trở về, sự tình hoàng cung bên kia hẳn là đã xử lý xong, để nàng nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai lại hỏi nàng cũng không muộn." Quân Tiển thở dài, nha đầu 14 tuổi, vốn nên là tuổi hưởng phúc, nhưng Quân Vô Tà đã không có cơ hội như vậy. 
Đồng thời với sự vui mừng vì cháu gái đã hiểu chuyện và trở nên cường đại, Quân Tiển cũng không khỏi đau lòng vì sự mệt Ngọc của Quân Vô Tà. 
"Là nhi tử nóng nảy, ta đây sẽ sai người chuẩn bị chút đồ ăn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549909/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.