Tần Ngữ Yên vẫn luôn không hề mở miệng, nàng chỉ an tĩnh ngồi ở chỗ kia, trên mặt mang theo ý cười ôn hòa. 
Nghe thấy Khương Thần Thanh nói vậy, sắc mặt Mặc Thiển Uyên cứng đờ, vội vã nói: "Điều này...... chỉ sợ là không tốt. Tổ tiên đã xuống mồ, hiện tại muốn khai quật mộ, thật sự là......" 
"Người chết không tính, bệ hạ hà tất phải buồn rầu như vậy?" Tần Ngữ Yên sâu kín mở miệng, "Tiên đế cùng Quân Cố nếu như đã chết, sẽ không còn liên quan đến thế gian này nữa, vì sao bệ hạ phải vì hai người đã chết mà đặt Thích Quốc vào trong nguy hiểm?" 
Mặc Thiển Uyên kinh ngạc nhìn Tần Ngữ Yên, hắn quả thực không thể tin được, những gì mình đã nghe. 
Đặt Thích Quốc vào trong nguy hiểm? 
Lời này rõ ràng là uy hiếp! 
Mặc Thiển Uyên trăm triệu cũng không nghĩ tới, Tần Ngữ Yên nhìn như ôn hoà mà lời nói lại còn tàn nhẫn hơn cả Khương Thần Thanh. 
Không có chỗ cho thương lượng, nàng trực tiếp đưa ra tối hậu thư. 
Giao ra Hồn Ngọc, bọn họ lập tức rời đi, nếu như khăng khăng không giao, bọn họ sẽ không khách khí đối với Thích Quốc...... 
Giờ khắc này Mặc Thiển Uyên mới ý thức được, ý tưởng lúc trước của mình ngây thơ biết bao nhiêu, hắn còn cho rằng có thể dễ dàng nói chuyện với người đứng đầu phái đoàn của Khuynh Vân Tông? 
Nhìn nhìn Khương Thần Thanh, lại nhìn nhìn Bạch Vân Tiên, đều là người Khuynh Vân Tông, nhưng có người nào có thể thương lượng? 
Mặc Thiển Uyên lúc này mới nhớ, một tay Bạch Vân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549874/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.