Sáng sớm ngày thứ hai, không đợi Mặc Thiển Uyên thượng triều, người Khuynh Vân Tông đã hùng hổ đi tới đại điện.
Mặc Thiển Uyên vừa mới ngồi xuống vương vị đối mặt với tất cả các quan văn võ trong triều, nhìn thấy sau khi người Khuynh Vân Tông đến thì tất cả đều hoảng sợ thối lui đến bên ngoài cửa, ánh mắt hắn hơi tối sầm lại.
"Hồn Ngọc đâu?" Khương Thần Thanh hoàn toàn không ý thức được, cách làm của bọn họ, đã đem thể diện đế vương của Mặc Thiển Uyên dẫm lên dưới chân, không có báo trước cũng không có bất luận thông báo gì, trực tiếp xâm nhập triều đình, bức lui cả triều văn võ, đứng ở trong đại điện nói lên yêu cầu của bọn họ.
Có lẽ không phải không ý thức được, mà là hắn căn bản không thèm để ý cố kỵ gì với đế vương của một tiểu quốc bình thường.
Mặc Thiển Uyên cưỡng chế nội tâm bất mãn, cười nói: "Chư vị khởi giá sớm như vậy? Người tới, cấp ghế cho khách quý."
Một đám thái giám đã chuyển ghế dựa đến, người Khuynh Vân Tông bình yên ngồi xuống.
"Nha đầu Vân Tiên đã làm chuyện ngu xuẩn chúng ta tạm thời không đề cập tới, nhưng giao dịch giữa tiên đế cùng tông chủ ta trước đây vẫn còn, chúng ta cũng không có ý quấy rầy Thích Quốc, làm phiền bệ hạ sớm chút đem Hồn Ngọc giao cho ta, chúng ta cũng muốn quay về Khuynh Vân Tông phục mệnh." Khương Thần Thanh gọn gàng dứt khoát mở miệng, tuy lời nói còn có chút khách khí, nhưng giọng điệu cùng thần thái lại không có nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549873/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.