Edit: Diệp Lưu Nhiên
Các trưởng lão hộ tháp không muốn để ý tới lão.
Lúc lão nói chuyện, đều yên lặng quay mặt sang một bên.
Tựa như khinh thường nói chuyện với lão.
Sắc mặt Hoa Thương Truật trầm xuống, ánh mắt thêm vài phần âm trầm và tàn nhẫn.
"Không biết điều!" Hoa Thương Truật hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Lão lại đi tới chỗ mấy đan sư ngày thường đi lại khá gần với lão, dò hỏi ý tứ bọn họ. Nhưng mấy người này ngày thường như thiên lôi sai đâu đánh đó, hiện giờ cư nhiên biến thành xương cứng, chỉ cho lão một chữ 'mời'.
Cuối cùng, lão đi tới trước mặt Lâu Xuyên Bách, đối thủ ngày xưa của lão, ánh mắt lão thêm vài phần dữ tợn.
Lão cười lạnh nhìn Lâu Xuyên Bách: "Lâu Xuyên Bách, thế nào? Hiện giờ là ngươi thắng hay là ta thắng?"
Lâu Xuyên Bách nâng mắt nhìn lão, lại rũ mắt, khinh thường nói chuyện.
Vẻ dữ tợn trên gương mặt Hoa Thương Truật lại nặng thêm. Lão gằn giọng: "Không phải ngươi mạnh hơn ta sao? Sao chỉ có thể ngồi ở đây, mặc ta thịt cá? Ngươi có bản lĩnh như vậy, thì giải độc hết cho người ở đây đi!"
Lâu Xuyên Bách vẫn không nói một câu.
Hoa Thương Truật xùy một tiếng, khinh thường: "Ngươi cũng chỉ có thế!"
Dứt lời, lão xoay người rời khỏi đại điện. Lúc đóng cửa, lão lạnh lùng nói: "Các ngươi còn một ngày cuối cùng, là quy thuận ta, hay là chôn cùng phân viện Dược Tháp, các ngươi ngẫm lại cho kỹ đi."
Theo lão rời đi, cửa đại điện khép lại.
"Sư phụ..." Hoa Thương Truật vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012390/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.