Edit: Diệp Lưu Nhiên
Cổ Vu quốc, biên giới tây nam là sa mạc Qua Bích (*)
(*) Qua Bích: 戈璧 Gēbì, Sa mạc Gobi.
Bởi vì dưới lòng đất ẩn giấu địa hỏa long, nên được làm thành nơi ở phân viện Luyện Đúc Tháp. Người trong phân viện có thể trực tiếp lợi dụng địa hỏa long để luyện khí.
Cũng bởi nguyên nhân địa hỏa long, phạm vi quanh mấy chục dặm đều là vùng hoang vu, chỉ có cát sỏi đỏ au.
Đến gần, nhiệt độ trong không khí bỗng tăng cao mấy lần.
Đột nhiên từ trong khe rãnh toát ra cặp mắt trong trẻo bình tĩnh. Hắn nhìn chăm chú kiến trúc ẩn hiện mơ hồ phía trước, âm thầm ghi nhớ bố cục trong lòng.
Mười lăm phút sau, hắn mới lặng lẽ lui về.
Rời khỏi sa mạc, hắn đi vào một bụi cỏ.
Nơi đó có hai mươi mấy người đang ngồi, từng người đều trầm mặc ngồi xuống khôi phục linh lực.
Hắn nhanh chóng đi tới quỳ một gối trước mặt người mặc hồng y: "Tiểu tước gia, thuộc hạ đã trở lại."
Hắn vừa dứt lời, Mộ Khinh Ca chậm rãi mở mắt ra.
Long Nha Vệ này không lên tiếng, nhặt một đoạn nhánh cây lên quẹt trên mặt đất. Dưới ánh mắt kinh ngạc cảm thán của Tiết Kiều, nhanh chóng vẽ bố cục đơn giản xuống.
Vẽ xong, hắn vứt bỏ nhánh cây, chỉ vào kiến trúc giới thiệu: "Trong Luyện Đúc Tháp chỉ có một tòa tháp, trong tháp hình như có ánh lửa lập lòe. Nơi này là nơi các đệ tử nghỉ ngơi, nơi này là kho hàng tồn trữ tài liệu luyện khí, viện trưởng phân viện ở tại chỗ này."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012378/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.