Edit: Diệp Lưu Nhiên
Thạch thất dần dần bình ổn. Gió lốc cuốn kia hiện tại đã tiêu tán không thấy.
Nhưng đồng thời thân ảnh Mộ Khinh Ca cũng không thấy.
"Đây là nơi nào?" Mộ Khinh Ca giơ tay day day huyệt thái dương mơ hồ phát đau, đứng dậy khỏi mặt đất.
Nàng không biết như thế nào đến đây. Nơi đây không phải là thạch thất khó mở kia, mà là ở hang động trống trải.
Hang động đá vôi rất rộng, cao và sâu. Khắp nơi đều dính tảng băng màu lam nhạt.
Tựa như thế giới băng tuyết, những khối băng kia thậm chí giống như mặt kính có thể chiếu ảnh ngược thân ảnh Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca đứng tại chỗ đánh giá bốn phía lối đi thông suốt, không biết đi lối nào.
"Chủ nhân, mau thả trứng trứng ra! Nó lại nổi điên!" Đột nhiên, thanh âm dồn dập của Manh Manh vang lên.
Mộ Khinh Ca không kịp nghĩ nhiều, ý niệm chợt lóe. Quả trứng khủng long hỗn độn không ánh sáng xuất hiện trước mặt nàng.
Rốt cuộc được thả ra, quả trứng hỗn độn gấp gáp nhảy dựng, hướng tới một lối đi trong đó. Mộ Khinh Ca chớp chớp mắt, gắt gao đi theo sau.
Nàng cũng không thể chưa tìm được Bạch Cốt Yêu Diễm, đã ném mất Hỗn Nguyên Thiên Cực Diễm.
Bên trong huyệt động băng tuyết, một quả trứng nỗ lực nhảy cà tưng tiến công tới lối đi sâu hút, mà đằng sau quả trứng là thiếu niên mặc bộ hồng y đi theo.
Chạy đuổi theo quả trứng một hồi, Mộ Khinh Ca đột nhiên cảm thấy tầm mắt bỗng nhiên trống trải.
Nàng sửng sốt, thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012359/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.