Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Nàng ẩn ẩn cảm thấy sau khi tiến vào tử cảnh, tu vi linh lực rất khó hình dung. Giống như không có hạn mức cao nhất. Cho dù đột phá tử cảnh đỉnh, cũng không sờ tới giới hạn.
Cảm giác này rất mơ hồ, nhưng Mộ Khinh Ca tin tưởng theo tu vi nàng không ngừng đề cao, càng ngày càng tiếp cận tử cảnh đỉnh. Cảm giác này sẽ càng trở nên rõ ràng.
"Chẳng lẽ đây gọi là Tử cảnh chỉ là khởi điểm? Vậy cảnh giới sau tử cảnh là gì?" Mộ Khinh Ca dừng tu luyện, vẫn khoanh chân ngồi trên đệm mềm khổ tư.
Khổ tư không có kết quả, Mộ Khinh Ca chợt nhớ tới cuốn kinh thư tàn phá từ chỗ gia gia. Mình cũng không nhìn ra manh mối gì.
Đơn giản lấy ra xem, cẩn thận nghiên cứu.
Mộ Khinh Ca mở ra cuốn kinh thư không biết làm từ chất liệu gì, phía trên khắc rất nhiều ký tự không hiểu.
"Chữ này rốt cuộc là của nơi nào?" Mộ Khinh Ca nhìn chữ nghĩa xoay bảy vặn tám trên kinh thư, nhíu mày suy tư: "Lão gia tử có nói cuốn tàn kinh là mấy vạn năm trước tổ tiên mang đến từ tổ trạch. Chẳng lẽ chữ viết này là chữ viết cổ từ mấy vạn năm trước?"
Suy đoán này lập tức làm Mộ Khinh Ca khổ não.
Nếu thật là thế, vậy phải làm thế nào? Nàng đi đâu tìm chuyên gia biết chữ từ mấy vạn năm trước đi phiên dịch nội dung kinh thư này?
Mộ Khinh Ca khẳng định nội dung kinh thư rất quan trọng. Nếu không tổ tiên nhà mình cũng sẽ không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012302/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.