Edit: Diệp Lưu NhiênTần Cẩn Hạo khẽ giật mình, không cần nghĩ ngợi nói: “Tâm ý bổn vương, chẳng lẽ Khinh Ca còn không biết sao? Chuyện tới bây giờ nếu bổn vương thua, người đi theo bổn vương chỉ sợ khó giữ thân mình.” Nói xong, hắn hơi mang hàm nghĩa cảnh cáo liếc nhìn Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca cong môi cười, không để ý chút nào uy hiếp của hắn.
Nàng dựa vào thành ghế, câu môi cười nói: “Hiện giờ Duệ vương thiếu nhất chính là thời gian, mà Thái tử không thiếu nhất chính là thời gian. Bệ hạ có thật sự bị bệnh, hay là bị giam lỏng, chúng ta không thể biết. Nhưng nhất định phải xác định một chút, chính là nhìn thấy bệ hạ.”
Hai hàng lông mày Tần Cẩn Hạo cau lại, đối với lời Mộ Khinh Ca có chút bất mãn.
Mộ Khinh Ca nhìn hắn một cái, nghiền ngẫm nói: “Mềm không được, chúng ta liền cứng rắn.”
Ánh mắt Tần Cẩn Hạo chợt loé, lập tức truy vấn: “Cứng rắn thế nào?”
“Bệ hạ sinh bệnh, tùy tiện Khương quý phi thân cận cũng khó gặp nhau. Những đại thần khác nhất định càng khó thấy mặt hắn một lần. Mà Duệ vương nhiều lần cầu không thể gặp, hơn nữa lúc trước bệ hạ bất mãn Thái tử. Chúng ta hoàn toàn có lý do hoài nghi bệ hạ bị Thái tử áp chế giam lỏng. Hoàng tử bệ hạ coi trọng, tiến cung cứu giá, chẳng lẽ có gì không đúng sao?” Trong thanh âm lành lạnh của Mộ Khinh Ca, cất giấu mê hoặc chí mạng.
“Cứu giá?” Trong mắt Tần Cẩn Hạo hiện lên một tia mê ly, lại lập tức kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012086/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.