Edit: Diệp Lưu NhiênLập tức, nàng hiểu tên mập này đã hiểu lầm. Nàng tiễn đưa Tần Diệc Dao không sai, nhưng không phải như hắn nghĩ. Khiến nàng ngoài ý muốn, Thiệu mập cư nhiên nhìn ra nàng tiễn Tần Diệc Dao.
Thấy Mộ Khinh Ca không nói, Thiệu mập cho rằng hắn đoán đúng rồi. Lại nói: “Lão đại, nam tử hán đại trượng phu do dự cái gì? Công chúa không tệ. Nếu ngươi thích, liền đem nàng cướp về là được. Dù sao, nàng vốn dĩ chính là của ngươi. Đồ quốc nếu không phục, cùng lắm là khai chiến. Tần quốc chúng ta há lại sợ? Đem thiên hạ thái bình đặt trên vai một nữ tử, vốn không phải là chuyện nam nhân làm. Dù sao nếu phải đánh Đồ quốc, mập mạp ta nhất định đi tiên phong!”
Mộ Khinh Ca cười nói: “Mập mạp, ta không nghĩ tới ngươi còn có giác ngộ như vậy. Nhưng ta đến tiễn công chúa, chẳng qua là từng có giao tình. Ta đối với nàng không phải như ngươi nghĩ.”
“Lão đại ngươi không cần giấu ta.” Thiệu mập không tin.
Giải thích không thông, Mộ Khinh Ca cũng lười tốn nước miếng.
Nàng nhìn con đường dưới chân núi, đội ngũ thật dài chỉ còn lại cái đuôi. Xe liễn Tần Diệc Dao sớm đã không còn thấy.
“Kẻ nào!”
Đột nhiên, thị vệ canh giữ ngoài đình bát giác lên tiếng cảnh cáo.
Mộ Khinh Ca và Thiệu mập xoay người nhìn lại, liền thấy một thân ảnh cao lớn mờ ảo. Nhẹ nhàng đi tới qua chỗ bọn họ.
Ra hiệu thị vệ lui ra, Mộ Khinh Ca nhìn người tới đi vào đình bát giác.
“Mập mạp, ngươi ra bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012085/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.