“Khoan đã, xin lỗi Tổng Giám đốc Đường trước đã.”
Ngay lúc Đường Chính Lôi chuẩn bị đưa con trai rời đi, Dương Phàm đã lên tiếng.
Nghe vậy, trong lòng Đường Chính Lôi bùng lên một cơn giận không tên.
Đường Kim Bác cũng chẳng khá hơn chút nào, từ nhỏ đến lớn đều là anh ta bắt nạt Đường Ngữ Yên, chưa bao giờ có chuyện xin lỗi cả.
Bảo anh ta xin lỗi Đường Ngữ Yên ư, sao có thể chứ? Dương Phàm chẳng buồn quan tâm đến suy nghĩ của hai cha con nhà họ Đường, chỉ lạnh nhạt nói: “Xin lỗi nhanh, xong thì cút đi, nếu không thì
chôn ở đây luôn.”
Đường Chính Lôi hít sâu một hơi, dù trong lòng không cam tâm đến mức nào thì cũng đành phải làm theo hắn.
Vừa nãy ông ta đã vận dụng toàn bộ sức lực nhưng chỉ một tiếng gầm giận dữ của Dương Phàm đã phá tan khí thế ấy, khiến trong lòng của ông ta
lúc này như sóng gió cuộn trào, từ lâu đã không còn sức chiến đấu nữa rồi.
Bất kể là do Dương Phàm phá giải hay có người âm thầm trợ giúp, đều không phải là người ông ta có thể chống lại nổi.
Ông ta bước đến trước mặt Đường Ngữ Yên, nói: “Ngữ Yên, xin lỗi, là tôi đã xúc phạm cô.”
Vừa nói, ông ta vừa kéo tay con trai mình.
Đường Kim Bác dù không cam lòng nhưng không biết tại sao cha mình lại phải xin lỗi, thế là anh ta cũng chỉ có thể làm theo, chờ ra ngoài rồi hỏi cho rõ ràng sau.
“Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3625526/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.