"Ngữ Yên, lại đây uống với anh một ly rượu."
"Anh cũng muốn xem thử ai dám động vào em?"
Mọi người đều nhao nhao nhìn về phía giọng nói này, thấy Dương Phàm với gương mặt tươi cười, tay cầm một ly rượu, ung dung uống rượu như: không có chuyện gì xảy ra.
"Tên này không nhìn thấy tình hình hiện tại sao?" "Đúng vậy, có phải đầu óc có vấn đề rồi không?"
"Đó là gia chủ nhà họ Đường của tỉnh ly đó, tên nhóc này không coi nhà họ Đường ra gì sao, e là gặp xui xẻo rồi."
Vương Lệ Trữ đương nhiên cũng nghe thấy tiếng của Dương Phàm, mặc dù không biết vì sao hắn lại tự tin như vậy, nhưng trong lòng cô ta vẫn thâm
chửi: đồ háo sắc, thấy người đẹp là đắc ý vênh váo.
Mặc dù Đường Ngữ Yên không nghĩ Dương Phàm có thể đối đầu được với Đường Chính Lôi, nhưng cũng có thể không kém bao nhiêu.
Dù sao, trong lòng cô, Dương Phàm luôn là người vô địch.
Nếu không thì cũng không thể nào coi thường Đường Chính Lôi như vậy.
Cô mỉm cười, bước thẳng tới trước mặt Dương Phàm, tiện tay cầm lấy một ly rượu và cụng ly với Dương Phàm rồi uống.
Hành động này làm Đường Chính Lôi và Đường Kim Bác ngây ngốc: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì thế này?
Trong một thành phố nhỏ như Giang Thành này mà cũng có người dám đối đầu với nhà họ Đường sao?
Hơn nữa, lại là một thanh niên không hề có chút khí tức của võ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3619617/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.