Tô Phỉ nói với Dương Phàm: "Đừng xem nữa, xem nữa cũng không phải của anh."
"Nhìn xem người ta có thiếu nhân viên bảo vệ hay không, tìm việc đi, không lẽ lại trông cậy Tô Mộng Dao. sẽ nuôi anh?"
Dương Phàm cảm thấy có chút buồn cười, người này đúng là càn quấy, hắn hỏi ngược lại: "Còn cô nhìn thì là của cô à?"
Tô Phỉ sửng sốt, thẹn quá hóa giận: "Tôi giỏi hơn một thằng nghèo túng như anh, anh có tư cách gì so sánh với tôi."
"Người như anh ngay cả tư cách đi xem biệt thự cũng không có, một tên nghèo túng thèm muốn tài sản của nhà họ Tô, cả công việc anh còn không có, anh còn mặt mũi đi xem biệt thự?"
Xung quanh đã có rất nhiều người xem náo nhiệt, bắt đầu chỉ trỏ.
"Đây là con nuôi của nhà họ Tô, nghe nói bây giờ là bạn trai của Tô Mộng Dao."
"Sao lại có người như vậy, chơi bời lêu lỏng cả ngày còn muốn ăn bám?"
"Kết hôn với một người như vậy sẽ khổ tám đời."
Dương Phàm cũng không để ý đến bọn học, định rời khỏi đây.
Tô Phi lại nói: "Dương Phàm, nếu anh có thể làm bảo vệ thì tốt quá, đừng lười biếng suốt ngày chỉ biết lang thang."
"Những căn biệt thự ở đây không phải thứ anh nên nhìn, làm người phải sống bằng đôi chân của mình."
Cô ta cố ý làm giảm giá trị của Dương Phàm trước. bà cụ, muốn làm tăng sự bất mãn của bà dì đối với gia đình Tô Mộng Dao.
Bà dì tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405842/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.