Dương Phàm cảm thấy công trường có điều kỳ quái nên đã để Vương Lệ Trữ dẫn hắn đến công trường xem thử.
Vương lệ Trữ vừa lên xe, tò mò nhìn Dương Phàm chằm chằm, hỏi: “Cậu đến công trường xem là có ý gì?”
Dương Phàm không giấu giếm, trực tiếp trả lời: “Khí Thất Sát rất khó tự sinh ra, tôi nghi ngờ có người đang
giở trò ở công trường.”
“Hả?” Vương Lệ Trữ lập tức giật mình, nhỏ giọng hỏi: “Tà môn như vậy hả?”
Dương Phàm gật đầu.
Vương Lệ Trữ dịu dàng nói: “Cậu nói khiến tôi thấy hơi sợ rồi, lát nữa cậu phải bảo vệ tôi thật tốt đấy!”
Dương Phàm cười nói: “Hay là chị đừng đi nữa, có thể sẽ có quỷ.”
Thấy cô ta nhát gan, Dương Phàm cố ý trêu đùa cô †a.
Vương Lệ Trữ đâu tin lời của hắn, lập tức coi thường nói: “Cậu dọa tôi ít thôi, trên thế giới này làm gì có quỷ.”
Mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng cơ thể của cô ta lại không khỏi khẽ run, nếu không phải ở giữa có bệ điều khiển thì chắc cô ta đã dán lên người Dương Phàm rồi.
Lúc này, xe đã lái đến một ngã tư, đang dừng lại đợi đèn đỏ.
Dương Phàm quay mặt qua nhìn Vương Lệ Trữ, thấy cô ta hơi căng thẳng, hắn định lên tiếng an ủi.
Đúng lúc này, Vương Lệ Trữ lại quay đầu, vừa hay thấy ánh mắt của Dương Phàm đang nhìn trên ngực của cô ta.
Dương Phàm vội vàng ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau, tình cảnh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405809/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.