Dương Phàm ngồi bên cạnh Tô Lâm khiến anh ta rất chướng mắt, anh ta đang định chuốc say Dương Phàm trước.
Dương Phàm mỉm cười, lắc đầu nói: "Các người cứ uống đi, tôi uống nước giải khát."
Nói xong, hắn cầm ly nước giải khát trước mặt uống một ngụm.
Triệu Đan hừ lạnh, nói: "Anh nhìn đi, loại rượu này chỉ có hơn mười nghìn một chai, nếu không nhờ có Triệu thiếu gia, anh có thể tiếp xúc với loại rượu ngon như vậy không?"
Vu Tú cũng hùa theo nói: "Nhìn dáng vẻ quê mùa của anh, có thể biết được mới lạ, anh chỉ là một con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, còn là một con cóc ở đáy giếng..."
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Tô Lâm, cô ta không nói nữa.
Triệu Viết Diệu khinh thường cười nói: "Chúng ta uống rượu của chúng ta, hắn không muốn uống thì thôi."
Mấy người rót rượu, vừa uống rượu vừa trò chuyện để giết thời gian.
Tô Lâm nhìn Dương Phàm với ánh mắt áy náy, Dương Phàm mỉm cười, đứng dậy nói: "Anh đi ra ngoài đợi em."
Nói xong, hẳn trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, còn những người khác thì hản chẳng thèm chào hỏi.
Dương Phàm trở lại xe, lấy điện thoại di động ra chơi game để giết thời gian.
Thấy Dương Phàm rời đi, Triệu Viết Diệu liền bắt đầu mời Tô Lâm uống rượu, còn không ngừng khoe khoang bản thân ở Giang Thành như thế nào.
Vu Tú ở bên cạnh cũng không ngừng tâng bốc: "Cứ yên tâm uống đi, có Triệu thiếu gia ở đây, không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405756/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.