Chung Gia Phúc ở bên cạnh thấy Dương Phàm cả người toát lên vẻ nghèo hèn lại đang ăn với một người đẹp như Tô Mộng Dao, từ lâu anh ta đã muốn kiếm chuyện rồi.
Anh ta đứng dậy nói với giọng điệu giễu cợt: “Đánh tao, mày là cái thá gì, đến đi, tao cho mày đánh xem mày có dám không?”
Anh ta duỗi cổ nghiêng mặt về phía Dương Phàm.
Anh ta thấy Dương Phàm chẳng qua chỉ là một người bình thường, đương nhiên không thể nào dám ra tay với mình được.
Cho nên anh ta mới phách lối như thế.
Trương Nguyệt Anh ở bên cạnh vội vàng
túm lấy Dương Phàm: “Thanh Hả ỉ, chúng ta đừng so đo vớỉ bọn họ, dì Trương sẽ bồi thường tiền váy cho cô ấy”
Tô Mộng Dao thì lại rất nhàn nhã ngồi xem cảnh tượng này.
Dương Phàm không phải là người có tính tình tốt, thanh niên này hùng hổ doạ người như vậy thì chắc chắn phải gặp xui xẻo.
Quả nhiên, Dương Phàm khẽ mỉm cười, giơ tay lên đánh về phía Chung Gia Phi đang nhét tay vào túi quần.
Cái tát này không hề nương tay chút nào, cái tát khiến đầu Chung Gia Phúc đập mạnh xuống bàn ăn.
Đồ đạc trên bàn án đều bị đụng đến vỡ nát.
Ba người đi cùng Chung Gia Phúc sững sờ một lát, bọn họ kiểu gì cũng không ngờ Dương Phàm lại thật sự dám ra tay.
Càng không ngờ cái tát này lại mạnh đến thế.
Chung Gia Phúc chật vật đứng dậy, khóe miệng đã rỉ máu, trên mặt dính rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405704/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.