“Mộng Dao?”
LÚC người phục vụ nhìn thấy Tô Mộng Dao, nhìn sơ qua đã nhận ra Tô Mộng Dao là ai.
Tô Mộng Dao liên tục gật đầu, chỉ vào Dương Phàm ở bên cạnh và giới thiệu: “Dì Trương, dì còn nhớ anh ấy không, Dương Thanh Hải đã ở nhà cháu khi cháu còn nhỏ đấy.”
Nghe vậy, Trương Nguyệt Anh nhìn Dương Phàm, mỉm cười nói: “Đã lớn vậy rồi à, rất tốt”
Vẻ bi thương thoáng hiện lên trên gương mặt bà ấy rồi biến mất.
Dương Phàm mỉm cười chào hỏi Trương Nguyệt Anh, hỏi: “Dì Trương, Đại Cường hiện giờ đang làm gì rồi?”
Trương Nguyệt Anh từng là hàng xóm của nhà họ Tô trước đây, con trai của bà ấy là Đại Cường đã chơi với Tô Mộng Dao và Diệp Phàm từ khỉ còn nhỏ.
Cho nên, ấn tượng của Dương Phàm đối với Cao Đại Cường vẫn còn tương đối sâu sắc.
Trên mặt Trương Nguyệt Anh lộ ra vẻ do dự, còn chưa kịp lên tiếng thì bà ấy đã nghe thấy tiếng mắng chửi của thanh niên đeo khuyên tai ở bàn bên cạnh.
“Mẹ nó, tôi bảo bà đi gọi quản lý mà bà không nghe thấy à, còn đứng ngây ra đó làm gì!”
Người thanh niên kia giống như đang muốn ăn tươi nuốt sống Trương Nguyệt Anh, vênh váo hống hách hét lên.
Giọng nói của anh ta rất lớn, trong nháy mắt đã thu hút mọi ánh mắt của khách khứa trong nhà hàng.
Trải qua một trận ầm ĩ này, quản lý của nhà hàng cũng chạy tới.
“Xỉn lỗi ngài, không biết là này có chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405703/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.