Dương Phàm vừa cười vừa nói: “Chịu thiệt là phúc? Tại sao vào dịp Tết mọi người đều dán chữ ‘phúc,1 không có ai dán chữ ‘chịu thiệt1” 
“Những người này dều không phải hạng 
người tốt gì, sau này ít tiếp xúc với bọn họ đi.” 
Đường Kim Bảo cười ha ha nói: “Người phụ nữ mà tôi nhìn trúng chưa từng có ai có thể trốn thoát, sau khi anh chết, tôi sẽ chăm sóc thật tốt cho người phụ nữ của anh.” 
“Một tên ma-cà-bông, mà muốn đấu với tôi.” 
Dương Phàm mỉm cười đứng dậy, túm lấy gáy Đường Kim Bảo rồi đập mạnh xuống bàn. 
Đập mấy cái liên tục, mọi người xung quanh mới phản ứng lại. 
Ai cũng không ngờ, Dương Phàm lại dám ra tay trong quán bar Tâm Duyệt. 
Quán bar này có văn bản quy định rõ ràng, cấm uống rượu xong gây sự. 
Người đàn ông đeo kính râm thấy Dương Phàm ra tay, gã ta hoảng hốt vội vàng bước tới, biến nắm đấm thành móng vuốt tóm lấy Dương Phàm. 
Dương Phàm không hề quan tâm đến gã ta, vung tay ra đằng sau, đẩy hắn ta ra xa hơn mười mét. 
Người đàn ông đeo kính râm đã bay ngược ra đụng ngã một chiếc bàn ở phía xa, ngã gục xuống ghế sofa đằng kia. 
Dương Phàm lại đập đầu Đường Kim Bảo xuống bàn, lúc này mặt Đường Kim Bảo đã đầy máu. 
Dương Phàm cười nói: “Nào, kiêu ngạo tiếp cho tôi xem.” 
Tô Mộng Dao đứng một bên đã không biết làm sao nữa. 
Trong quán bar Tâm Duyệt mà dám đánh người nhà họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405671/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.