Dương Phàm uống hết rượu trong chai và nói với người phục vụ đang ngơ ngác: “Khui rượu đi, ngơ ngác làm gì?” 
Đường Kim Bảo ngồi một bên nhìn về phía người đàn ông đeo kính râm bên cạnh. 
Người đàn ông xòe một bàn tay ra, cũng rất khó hiểu. 
Bọn họ đã từng sử dụng loại thuốc này rất nhiều lần, cho dù là cô bé hơn mười tuổi hay mấy bà dì mấy chục tuổi, bọn họ đều ngã xuống đất không có ngoại lệ. 
Tại sao hòm nay lại mất hiệu lực chứ? 
Đường Kỉm Bảo liếc qua Tô Mộng Dao, không thể để con thiên nga trắng đã nấu chín này bay đi được? 
Anh ta hạ quyết tâm, nói với Dương Phàm: ‘Tửu lượng tốt, ngưỡng mộ, tôi mời anh một ly.” 
Dương Phàm cũng không khách sáo, lại cầm một chai rượu lên, trực tiếp uống hết một chai. 
Tống Mỹ Kiều và Từ Khôn hiểu ý, cũng bắt đầu nâng ly mời rượu Dương Phàm. 
Trong quán bar, nhiều người đã quên mục 
đích mình đến đây là để uống rượu, nhao nhao lại gần xem cảnh này. 
Từ Mộng Dao muốn khuyên Dương Phàm nhưng cô ấy khuyên không được. 
Cứ thế này, dưới ánh mắt kỉnh ngạc của mọi người, Dương Phàm lần lượt uống hết mười chai rượu đỏ. 
Hắn vần chưa thoả mãn nói: “Hay là gọi thêm đi.1’ 
Đường Kỉm Bảo đã nằm trên bờ vực sụp đổ rồi, mấy trăm vạn cứ tiêu hết như vậy sao? 
Mặc dù anh ta có tiền, nhưng một lần uống rượu hết mấy trăm vạn vẫn có chút đau lòng, quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405670/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.