Ngay lúc tất cả mọi người đều hồi hộp, Âu Dương Phong đã nói một câu khiến tất cả mọi người có mặt đêu chết lặng.
“Cậu thanh niên này nói đúng, nếu Phi Phi đã làm sai thì phải chịu trừng phạt, nhà họ Âu Dương chúng tôi sẽ cố gắng bù đắp những rắc rối đã gây ra cho nhà họ Tô.”
Tất cả mọi người đêu đưa mắt nhìn nhau, tòi nhìn anh, anh nhìn tôi, bọn họ dều ngây ngốc.
Câu này… có ý gì đây?
Dương Phàm cười nói: “Gia chủ nhà họ Âu Dương đúng là hiểu lý lẽ, vậy tôi cũng không so đo nữa.”
Mọi người trong nhà họ Tô:”…”
Hắn không so đo nữa? Đây là phó gia chủ của gia tộc Âu Dương đây.
Chẳng lẽ hắn còn muốn so so với ông ta?
Trên trán Âu Dương Phong đã đổ mồ hôi lạnh, hai ngón tay vừa mới nối liền không khỏi run rây.
Sao có thể trùng hợp như vậy, lại là người này.
Đây là người của núi Nhị Long, hơn nữa tu vi của hắn khá tốt, địa vị chắc là cũng không thấp.
Tìm hắn tính sổ, điều này chẳng khác nào ông cụ ăn phải thạch tín nhưng phúc lớn mạng lớn sao?
Âu Dương Phong mỉm cười nói: “Cậu thanh niên nói rất chí phải, thân thể thằng cháu nhà tôi mang bệnh nhẹ, tôi ở đây thay nó tạ lỗi với hai người, cũng hy vọng cậu thanh niên và cô Tô rộng lòng tha thứ.”
Mọi người trong nhà họ Tô đêu không biết chuyện gì đang xảy ra, tất cả đều há to miệng mà nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405666/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.