Người kia chạy thẳng đến quầy bar để lấy rượu.
Thiệu Danh Thần nở nụ cười nói: “Tôi thật sự xin lỗi vì đã quấy rầy bữa ăn của Dương tiên sinh, hôm nay tôi không tính hoá đơn, coi như là đền bù cho Dương tiên sinh.”
Nói xong, hắn ta đưa ra một tấm danh thiếp.
“Đây là danh thiếp của tôi, sau này Dương tiên sinh có việc gì cần cứ tìm tôi, nhà họ Thiệu tôi rất vinh hạnh.”
Mọi người xung quanh tự như nhìn thấy sách trời, tất cả đều nhăn mặt nhíu mày, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tô Mộng Dao nhìn Dương Phàm với vẻ mặt khó hiểu, như thể đang hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy.
Lúc này, một người đàn ông xách theo một hộp quà đi tới đây.
Thiệu Danh Thần nhận lấy hộp quà, cung kính đưa tới trước mặt Dương Phàm: “Làm phiền tiên sinh rồi, hai chai Romanée-Conti này coi như là đền bù cho tiên sinh, hy vọng tiên sinh không chê.”
Dương Phàm cũng không khách sáo, trực tiếp đưa tay ra nhận lấy.
“Đã được ăn uống no nê rồi còn có quà cầm về nữa, tôi cũng thấy hơi ngại.”
Thiệu Danh Thần vội vàng nói: “Dương tiên sinh khách sáo rồi, tặng quà cho ngài là chuyện nên làm mà.”
Thiệu Danh Thần xoay người lại, mấy người phía sau vội vàng nhường đường, tiên Dương Phàm đến cửa nhà hàng.
Dương Phàm đi ra ngoài, đưa tay võ võ bả vai Thiệu Danh Thần.
“Được rồi, cảm ơn nhiều.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Thiệu Danh Thần vẫn ngẩn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405636/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.