Thực khách trong nhà hàng thấy cảnh tượng này cũng bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
"Người đó là ai vậy, đắc tội cậu Mã, hôm nay sợ là không xong rồi."
"Chứ gì nữa, nhà họ Mã là nhà võ đạo, thằng nhóc đó hôm nay coi như phế rồi."
"Đó không phải Tô Mộng Dao sao, thằng nhóc kia chính là người hôm qua thuê phòng chung với cô ấy đó, đúng là náo nhiệt thật."
Thấy tình hình không ổn, Tô Mộng Dao đứng dậy nói với Dương Phàm: "Tôi ăn no rồi, chúng ta đi thôi."
Mặc dù thân thủ Dương Phàm không tệ, nhưng nhà họ Mã là nhà võ đạo, nếu thật sự động thủ, cô ấy chỉ sợ sẽ bất lợi
cho Dương Phàm.
Dương Phàm lại không nghĩ vậy, lười nhác nói: "Còn chưa uống hết nước kìa, đừng lãng phí vậy chứ"
Mấy người phía sau Mã Vận Toàn cười to.
"Thằng này gan thật, không biết xem tình hình gì cả."
"Tám phần là bị ngốc rồi."
Mã Vân Toàn lạnh giọng nói: "Nếu đã là bạn của Mộng Dao, tao cũng không làm khó mày nữa, bây giờ mày quỳ
xuống dập đầu nhận sai, tao sẽ để mày đi."
Vẻ mặt anh ta đầy khinh thường, như thể từ trên cao cao tại thượng nhìn xuống Dương Phàm bình tường.
Dương Phàm đặt đũa xuống, cười như không cười nói: "Cho các người năm giây biến mất khỏi mắt tôi, nếu không tôi ra tay thì các người không thoát được đâu."
Lời vừa nói ra, xung quanh ồ lên: "Tên này điên rồi à, còn muốn động tay động chân ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405635/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.