Ở Học viện Đan Võ, mỗi giáo viên đều có phòng luyện đan của riêng mình, Phong Nhược Tình cũng không ngoại lễ. Phòng luyện đan của Phong Nhược Tình bố trí rất tinh tế, mỗi loại dược thảo đều phân loại sắp xếp rất hợp lý.
Chính giữa của phòng đặt một Dược Đỉnh màu đỏ, với con mắt của Diệp Viễn, vừa nhìn đã biết loại Dược Đỉnh này chính là cực phẩm bậc hai, ở Học viện Đan Võ trong số những Đan sư mà nói, e rằng không có cái Dược Đỉnh nào tốt hơn cái này. Nhưng loại Dược Đỉnh như thế trong mắt hắn một đồng cũng không đáng.
Diệp Viễn bĩu môi, tự tìm một chỗ ngồi xuống. Cảnh tượng này không may lọt vào mắt của Phong Nhược Tình, lập tức khiến nàng ta trở nên tức giận.
“Hình như ngươi có vẻ xem thương Hồng Liên Đỉnh của ta thì phải?” Phong Nhược Tình chau mày nói.
“Hả? cái đỉnh này thì? Rất tốt, rất tốt, hi hi.” Nhìn qua đã biết là không có thành ý.
“Phải chăng ngươi đã thấy cái tốt hơn so với cái Dược Đỉnh bậc hai này?”
“Ta? Ha ha, thậm chí còn không phải là Đan Đồ, thì làm sao thấy qua loại Dược Đỉnh tốt như thế? Gọi là Hồng Liên Đỉnh hả? Tên hay, tên hay!”
Diệp Viễn không ngờ rằng chỉ mới cố tình khinh nhẹ một xíu, lại bị Phong Nhược Tình liên tiếp gặng hỏi, đành phải trả lời qua loa cho xong chuyện.
Kì thực loại Dược đỉnh như thế hắn ta quả thực xem không ra gì, so với lúc trước, loại Dược Đỉnh như thế ngay cả dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-duoc-than/3007176/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.