"Khương Tuấn Hạo ngươi có ý gì, ngươi nghi ngờ thủ hạ ta ăn trộm đồ à?" Chúc Thừa đã sớm nổi giận trong bụng, giờ phút này cuối cùng cũng bùng nổ. Tóc đỏ đầy đầu của hắn không ngừng bay lượn, đây là tượng trưng cho dòng chính Chúc gia. Trong truyền thuyết, Chúc gia thừa tự Hỏa Thần Chúc Dung từ thượng cổ, tộc nhân của họ lấy hỏa làm tôn, rất nhiều tộc nhân dòng chính trời sinh đã có bản mệnh chân hỏa, một tay công pháp thuộc tính hỏa ngạo thị quần hùng. Sát na, một đoàn hỏa diễm cuồn cuộn, trong nháy mắt bao khỏa thân thể Chúc Thừa, hắn toàn thân tắm mình trong hỏa diễm, như là Hỏa Thần trên trời hạ phàm. Khương Tuấn Hạo nói: "Ngươi bình tĩnh một chút, hiện tại còn chưa có chứng cứ xác thực, ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi." Nói xong, Khương Tuấn Hạo nhìn về phía Phương Bình: "Ngươi có cầm túi trữ vật của quý khách không?" Phương Bình đứng người lên, vẻ mặt bình thản nói: "Ta đương nhiên không cầm, khi ta phát hiện người này... ồ không, là quý khách, hắn đã sớm lâm vào hôn mê, trên thân cái gì cũng không có." Trên mặt Phương Bình, xẹt qua một tia cười lạnh: "Đương nhiên, nếu là một ít người không cẩn thận tự mình làm mất túi trữ vật, chạy đến nơi này ăn vạ, vậy ta cũng không có lời gì để nói." "Ngươi nghe thấy chưa! Khương Tuấn Hạo, thủ hạ ta đương nhiên không lấy đồ." Chúc Thừa cười to nói: "Hàng năm ta đều sẽ phát lượng lớn tiền thưởng cho bộ hạ, Chúc gia ta cái khác không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887449/chuong-6508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.