Chúc Thừa tuy vô cùng phẫn nộ, thế nhưng lời của Cơ Yên Nhiên lại là uy hiếp chân thật. Vị trí Cấm Quân Thống Soái này, đối với những tử đệ hào môn của Đại Chu bọn họ mà nói, chỉ là một bàn đạp mà thôi. Có được vị trí như vậy để rèn luyện, tương lai bọn họ sẽ có tư cách, tiến vào các nha môn của Đại Chu để nhậm chức. Nhưng Chúc Thừa rất rõ ràng, nếu thật là Cơ Yên Nhiên kiến nghị Hoàng đế, trục xuất Chúc Thừa khỏi Cấm quân vĩnh viễn không sử dụng, chỉ sợ tương lai, sĩ đồ của hắn sẽ triệt để đứt đoạn. Đường đường là trưởng tử trưởng tôn của Chúc gia, thế mà lại bị đuổi khỏi Cấm quân, vĩnh viễn không sử dụng. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, e rằng Chúc gia sẽ mất hết thể diện, thậm chí ngay cả vị trí thiếu tộc trưởng của hắn cũng không giữ được. "Xin lỗi, là ta quản lý bộ hạ không đúng cách." Cơ Yên Nhiên áy náy nhìn về phía Lục Vũ. Vốn định là một bữa tiệc tối đón gió tẩy trần cho Lục Vũ, kết quả lại thành ra bộ dạng này. "Thôi đi." Lục Vũ lắc đầu, cũng không có ý định tiếp tục so đo. Hắn có thể nhìn ra, những năm này Cơ Yên Nhiên tuy thực lực có chút tăng trưởng, nhưng thủ đoạn quản lý bộ hạ vẫn quá non nớt. Quân kỷ Tần quân nói rõ, binh sĩ đối với mệnh lệnh đều là tuyệt đối phục tùng, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống như thế này. Đội quân này, có lẽ trên phương diện trang bị phối trí tương đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887448/chuong-6507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.