"Oa! Oa!" Những âm quỷ kia thoát ra, phát ra tiếng kêu cổ quái. Bầy quỷ thoát khỏi lồng, đối mặt Lục Vũ lại không hề có chút khủng hoảng nào, ngược lại là tranh nhau lao tới. Chúng không biết sợ hãi, không biết hoảng sợ, chỉ biết khát máu. "Quả nhiên là một đám súc sinh!" Trong mắt Lục Vũ phát ra hàn quang lạnh như băng, không còn chần chừ, lấy ý niệm thúc giục Thiên Đế chân hỏa, quét ngang tứ phương. Ngọn lửa màu vàng óng trong nháy mắt nuốt chửng hết thảy, quanh thân Lục Vũ hình thành một biển lửa màu vàng, hỏa diễm bốc lên, thiêu đốt mãnh liệt không ngớt. Những âm quỷ kia phát ra tiếng rít chói tai, từng con bị thiêu thành tro tàn. Trong chớp mắt, ngọn lửa tản đi, trong không khí tứ phương vẫn còn vương vấn hơi thở nóng bỏng. Bốn phía Lục Vũ, hư không vẫn sản sinh ba động kịch liệt, ngưng kết thành từng mai phù văn hỏa diễm, bốc lên rồi tiêu diệt. Sau một khắc, thân ảnh Lục Vũ lóe lên rồi biến mất, tiêu thất ở chỗ này. ... Hoang mạc vô biên vô hạn, đến sâu trong dị thế giới, sắc trời càng thêm u ám. Ánh trăng còn sót lại, xuyên qua tầng mây dày nặng rơi trên mặt đất, gió lạnh gào thét, tứ phương quái thạch lởm chởm, cát bay không ngớt, một cảnh tượng mặt trời lặn tàn tạ. Bàng Niệm Thu mặc một chiếc áo trắng mỏng manh, trong tay xách sợi tơ, đầu sợi tơ buộc mười mấy con Thạch Khôi hung mãnh. Những Thạch Khôi kia không có linh trí, bị sợi tơ điều khiển, như là con rối. "Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860912/chuong-5616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.