Hàn Tâm Nhu sắc mặt tái nhợt, nhắm hai mắt lại. Từ đầu đến cuối, nàng vẫn luôn giữ được sự bình tĩnh, thế nhưng vào khoảnh khắc sinh tử, khóe mắt của nàng vẫn chảy xuống một giọt nước mắt. "Cha mẹ, con sợ là sẽ không còn gặp lại hai người nữa." Hàn Tâm Nhu nội tâm run rẩy, sự sợ hãi trước khi chết đã hủy diệt tất cả kiêu ngạo trong quá khứ của nàng. Coong! Một tiếng kim thạch va chạm, đột nhiên vang lên. Trên làn da của Hàn Tâm Nhu, thế mà lại xuất hiện một lớp kim quang bao phủ bởi kim thạch, bao trùm toàn bộ thân thể của nàng. Chủy thủ của Hàn Thành, tuy sắc bén vô biên, nhưng lại không thể đâm rách đạo kim quang này, đòn tấn công này xem như thất bại. "Sao có thể..." Hàn Thành trợn lớn mắt, không thể tin nổi. Tuy nhiên hắn rất nhanh đã phản ứng lại, điên cuồng chém giết về phía Hàn Tâm Nhu. Coong coong coong! Thanh chủy thủ sắc bén kia, nơi sắc bén tỏa ra hàn ý, chính là một thanh thần binh lợi nhận. Thế nhưng cho dù dưới sự đả kích như vậy, kim quang vẫn sừng sững bất động, ngăn cản toàn bộ công kích. "Người mà ta không cho phép ngươi giết, ngươi sẽ không giết được." Lục Vũ chỉ vào hắn, nhàn nhạt nói: "Thật khiến người ta chán ghét, ngươi có thể chết rồi." Nói xong, Lục Vũ giơ ngón tay lên, khẽ điểm một cái về phía Hàn Thành. Chỉ nghe thấy một tiếng "phốc phốc", cả người Hàn Thành hóa thành huyết vụ, trong khoảnh khắc liền tan thành mây khói. Đây là khoảnh khắc liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860854/chuong-5558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.