Người của Hàn gia một trận xôn xao. Theo hướng ngón tay gã đại hán chỉ, một thiếu niên sắc mặt tái nhợt lập tức bị mọi người cô lập. Thấy vậy, thiếu niên kia chợt rút chủy thủ ra, dí vào cổ Hàn Tâm Nhu. “Cút hết đi, ai đến gần, ta sẽ giết nàng!” Thiếu niên giận dữ hét. “Hàn Thành, ngươi làm gì đó!” “Lại dám ra tay với đại tiểu thư, ngươi to gan thật đấy!” Người của Hàn gia giận dữ quát một tiếng, dồn dập rút đao khiêu chiến, nhắm thẳng vào thiếu niên này. Hàn Dung trong lòng cũng kinh hãi, quát lớn một tiếng: “Hàn Thành, ngươi muốn chết sao?” “Ha ha ha! Người phải chết là các ngươi, hôm nay không thể giết chết tất cả các ngươi, là vận may của các ngươi.” Thiếu niên Hàn Thành thấy chuyện bại lộ, dứt khoát buông xuôi, điên cuồng cười to. Các hộ vệ xung quanh lập tức có chút hoảng sợ, bọn họ cũng không nghĩ ra, chuyện sẽ phát triển đến cục diện như ngày nay. Hàn Tâm Nhu bị chủy thủ dí vào, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh. “Hàn Thành, năm đó ngươi nghèo túng nơi đầu đường Triều Châu, là ta đã cứu ngươi về phủ. Chữa khỏi vết thương của ngươi, còn cho ngươi trở thành hộ vệ của Hàn gia ta, nhận số tiền công khá hậu hĩnh, từ đầu đến cuối, ta đều không có lỗi với ngươi.” Hàn Tâm Nhu trầm giọng nói: “Ngươi vì sao lại muốn làm như vậy?” Hàn Thành cười lạnh nói: “Đại tiểu thư a, ngươi xác thực là một người tốt, đáng tiếc quá ngu xuẩn rồi. Còn có Hàn gia các ngươi, chẳng qua chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860853/chuong-5557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.