Nhưng, nội dung quá rộng, lại hết lần này tới lần khác khiến người ta khó đặt bút. Lục Vũ tai nghe bát phương, đã có thể nghe thấy các học tử thì thầm, nói rằng đã thử ba lần, nhưng lần nào cũng không thể khiến vị đại nho trước mắt hài lòng. “Thì ra là thế, đề bài này, thực ra cũng có tác dụng sàng lọc! Chỉ những người công nhận Tuân Thánh, mới có thể được triệu hoán vào trong đó, nghe ông ấy giảng bài.” Hiểu rõ điểm này, Lục Vũ liền không chần chừ nữa, trực tiếp động bút bắt đầu viết nhanh. Các học tử khác cũng chú ý tới Lục Vũ bên này. Tất cả bọn họ đều ngừng bút, trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Lục Vũ. “Sao hắn có thể viết nhanh như vậy, lẽ nào là lòng có phúc cảo, chuẩn bị sẵn từ trước?” “Người này có chút lạ mặt, trước đây hình như chưa từng thấy người như vậy trong học cung!” Mọi người chỉ thấy bút lông của Lục Vũ bay nhanh, trên giấy đã viết đầy những dòng chữ hoa mỹ ngay ngắn. Nhưng điểm quan trọng nhất, còn nằm ở tư duy của Lục Vũ. Hắn cứ như thể căn bản không cần suy nghĩ, vừa viết xong một hàng, liền lập tức viết hàng tiếp theo. “Ai mà biết được chứ? Nói không chừng chỉ là viết bậy một trận, muốn làm khéo mà thôi. Nếu bị phát hiện, sẽ bị trực tiếp hủy bỏ tư cách, cả đời này không thể nào nghe thánh nhân giảng bài nữa.” Có người khoanh tay, cười lạnh nói. Những người ở lại bên ngoài này, đều là những người đã thử rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855778/chuong-5242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.