Chỉ cần một chiếc lá rụng mà biết mùa thu đã đến, từ đó cũng có thể thấy được năng lực của quan viên Tinh Hà Liệt Dương. Lục Vũ vừa suy nghĩ, vừa bước vào học cung Tắc Hạ. Bên ngoài học cung Tắc Hạ, chỉ có một vị thủ môn nhân, trông giống như một lão nhân gia đang nhàn rỗi ngồi phơi nắng bên đường. Thế nhưng Lục Vũ lại có thể cảm nhận được đại pháp lực mạnh mẽ tản ra từ trong thân thể thủ môn nhân. Vị thủ môn nhân này, thế mà là một vị Huyền Tiên! Tu vi như vậy, cho dù là đặt trong triều đình, cũng có thể phong hầu bái tướng rồi! Tuy nhiên, một cường giả như vậy lại cam tâm tình nguyện ngồi trước học cung Tắc Hạ thủ môn, cũng đủ thấy lực hấp dẫn của học cung Tắc Hạ là bực nào. Đưa ra tín vật mà Lý Tư giao cho hắn, Lục Vũ rất nhanh liền thông qua nơi đây. Lục Vũ đã hỏi về chỗ ở của Tuân Thánh, trực tiếp đi đến đó. Chỗ ở của Tuân Thánh nằm ở nơi sâu nhất trong học cung Tắc Hạ, trên một hòn đảo lơ lửng giữa không trung. Bên trên hòn đảo lơ lửng, ẩn hiện một tiểu viện nông gia mộc mạc trang nhã, xung quanh có hai cây liễu biếc, phiêu phù theo gió Thanh Phong. Đơn giản, mộc mạc. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ngoại nhân rất khó tưởng tượng được, đường đường là Văn Thánh lại cư ngụ ở trong hoàn cảnh giản dị như vậy. Một bậc thang dài, nối thẳng đến hòn đảo lơ lửng. Giờ phút này, ở lối vào bậc thang, thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855777/chuong-5241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.