Đây chính là thọ yến của Thái Thượng trưởng lão mới tấn cấp của Lục gia! Vị Thái Thượng trưởng lão kia, theo lời đồn là ông nội của Hoàng đế! Thân phận tôn quý như thế, ai dám ở đây gây chuyện? Đó chính là sống chán rồi mà thôi! "Được rồi được rồi, hôm nay chỉ là tiểu tử kia không có mắt mà thôi. Đợi đến lúc thọ yến kết thúc, mấy người chúng ta phái người theo dõi hắn, đến lúc đó bắt hắn về cho điện hạ ngài xả giận." Lại có một vị tử đệ quý tộc khuyên nhủ. Mấy người luân phiên khuyên nhủ, cuối cùng cũng khiến lửa giận của Triệu Nguyên Hào dần dần lắng xuống đôi chút. "Nếu như không phải vì nguyên nhân của Hoàng đế, ta lại làm sao có thể tham gia một cái thọ yến như thế chứ!" Triệu Nguyên Hào phun ra một búng máu, trong đôi mắt đầy oán độc. "Ai khiến cho vị Tân đế này, thủ đoạn quá đỗi tàn nhẫn, nghe nói con thứ ba của Mân Vương, chỉ vì giết mấy người đi đường không có mắt, đã bị phán trảm hình." "Đây tính là cái gì, Cảnh Thân Vương và Khang Thân Vương đều dọn đi nơi hoang vu. Đáng tiếc thay, Cốc Vương gia và Túc Vương gia rời đi, người có thể trấn nhiếp Hoàng đế đã không còn tồn tại." Mấy tử đệ quý tộc đều là liên tục than thở. "Hừ! Hoàng đế ra tay tuy rằng tàn nhẫn, nhưng là hắn không dám thi triển đại động tác, nếu không Triệu gia ta nếu như phản công, hắn cũng không chống đỡ nổi." Triệu Nguyên Hào hừ lạnh nói với vẻ không hài lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855714/chuong-5178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.