Còn chưa đợi mọi người lấy lại tinh thần, một bàn tay trắng nõn thon dài, cầm một chén rượu đưa tới, khẽ chạm vào chén rượu trong tay Lục Vũ một cái. "Không ngờ, người bận rộn ngày thường thần long thấy đầu không thấy đuôi, hôm nay cũng có thời gian rảnh rỗi xuất hiện a!" Một giọng điệu trêu chọc đầy mị lực truyền tới, Ngụy Mộng Đình lắc lư vòng eo thon thả, chậm rãi đi đến. Khuôn mặt tinh xảo của nàng tràn đầy vẻ quyến rũ, giống như một Xà mỹ nữ quyến rũ động lòng người, khiến người kìm lòng không được đắm chìm vào đó. Ngụy Mộng Đình có tuổi còn lớn hơn Lục Vũ một chút, nhưng cái vẻ thành thục mê hoặc kia lại khiến khí chất của nàng càng thêm lạnh lùng quyến rũ tuyệt trần. Băng sơn mỹ nhân hiếm khi nở nụ cười, dưới hàng lông mi dài, một đôi mắt quyến rũ tràn đầy ý động tình, như thể đang đối mặt với tình lang mà mình yêu sâu đậm. "Vết thương đã tốt hơn chút nào chưa?" Lục Vũ hỏi. "Vẫn chưa lành." Ngụy Mộng Đình lắc đầu. "Ừm?" Lục Vũ hơi nhíu mày. Ngụy Mộng Đình liều chết truyền tin cho hắn, chuyện này Lục Vũ vẫn luôn nhớ như in. Sau đó, Lục Vũ phái người đến Ngụy phủ đưa một lượng lớn đan dược đỉnh cấp. Huống chi, Ngụy gia vốn là một thế gia đỉnh cấp, trong gia tộc đều có Luyện đan đại sư và số lượng lớn y sư tọa trấn, cho dù là vết thương nặng đến mấy, thời điểm này cũng nên hồi phục rồi. "Ta sẽ để người của Thái Y Viện, đi qua xem một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855705/chuong-5169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.