Lục gia có được Kỳ Lân, khí vận của cả gia tộc cũng sẽ chịu nhiều ảnh hưởng, từ đó về sau, thiên tài trong gia tộc sẽ xuất hiện không ngừng. Đây mới chính là mục đích của Lục Vũ. Nhìn Kỳ Lân mừng khấp khởi chọn bảo vật ở đó, Lục Vũ cũng không quấy rầy, lẳng lặng chờ đợi thời khắc Luân Hồi Hoa nở rộ. Theo thời gian trôi qua, từng chùm lưu quang hội tụ trên bề mặt Luân Hồi Hoa, từng đạo hào quang bảy màu dần nổi lên trên những cánh hoa màu trắng. Ba ngàn năm tu vi ẩn chứa trong một đóa hoa, thất thải quang mang thẳng xông lên trời, thậm chí cả Luân Hồi Điện cũng đã không thể ngăn cản được vệt sáng này. Trong từng luồng ánh sáng đó, ẩn chứa hàng vạn chữ tượng hình, cổ lão tang thương, uy lực ngập trời, tựa như sóng triều nổi lên, chấn động núi sông. Trong khoảnh khắc, đóa hoa không còn là hoa nữa, mà càng giống như một tôn thần minh vô hình, khiến lòng người sinh ra sợ hãi, không dám tới gần. Kỳ Lân cúi đầu, chỉ cảm thấy uy áp trên đài cao quá thịnh, giống như những yêu thú cường đại mà nó từng thấy hồi còn nhỏ, nguy nga cường đại, tùy tiện một ý niệm liền có thể nghiền nát nó thành tro bụi. Rất nhanh, Luân Hồi Hoa không gió tự động, bay lượn qua lại, một đạo kinh văn huyền diệu từ trong đó tản ra. Đó là một loại chữ viết xa xưa, từng chữ như sấm, âm ba lượn lờ, chấn động đến mức màng nhĩ đau nhức. "Thần vật như thế này, hẳn là đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855654/chuong-5118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.