Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Một loạt tiếng nổ liên tiếp không ngừng vang vọng trên bức tường thành. Vô số binh sĩ Đại Ngu bị tia sáng Linh Thạch Pháo của Đường quân quét trúng, trong nháy mắt tan thành mây khói, chết không toàn thây. "Nằm xuống! Nằm xuống!" Mắt Tống Cầm Hổ đỏ bừng, tuyệt đại đa số những người đã chết đều là binh sĩ Man Cương do hắn dẫn tới. Những binh sĩ Man Cương này khá kiêu dũng trong cận chiến giáp lá cà, một địch nhiều, nhưng dù sao con người cũng là thân thể máu thịt, không thể nào so sánh với đại sát khí có tính hủy diệt như Linh Thạch Pháo. Sức mạnh được giải tỏa, cả bức tường thành đều bị máu tươi vô tận nhuộm đỏ, biến thành một tòa huyết thành. Binh sĩ hai hàng đầu về cơ bản chết ngay lập tức, chỉ có quân sĩ mấy hàng phía sau nghe thấy tiếng hô hoán, miễn cưỡng kịp thời nằm rạp xuống, nhưng cũng có thương vong. Ánh mắt nhiều binh sĩ đã trở nên chết lặng, có đồng đội ngã xuống ngay trước mặt họ, máu tươi bắn lên mặt, nhưng mí mắt của họ vẫn không hề chớp động. Những binh sĩ này đã canh giữ ở đây quá lâu rồi, mỗi ngày đều trải qua cái chết, rất nhiều người đã trở thành những cỗ máy giết chóc. Sức mạnh cá nhân trong chiến tranh quá đỗi nhỏ bé. Ở đây, Địa Tiên và Nhân Tiên thật ra không có sự khác biệt quá lớn, bị Linh Thạch Pháo bắn trúng, cũng chỉ có chết mà thôi. Sau khi hỏa pháo càn quét một vòng, Đường quân cuối cùng cũng bắt đầu rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855223/chuong-4687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.