Đặc biệt là một số quân quan của Lục đảng, nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên tươi cười rạng rỡ, hận không thể mang chiến công của mình nhường cho Lục Vũ. Ở không xa, doanh địa của Vũ Lâm quân trú phòng, Hứa Thiên Cương cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy. "Bất quá chỉ có tám mươi mấy người mà thôi, chỉ vừa đủ tư cách tiến vào bảng công huân, có gì đáng vui vẻ chứ?" Hứa Thiên Cương cười lạnh nói. Giáo úy bên cạnh vội vàng siểm nịnh nói: "Những người này tầm nhìn hạn hẹp, lại cho rằng có thể cùng đại nhân ngài đánh đồng, đơn giản là nực cười. Lục Vũ này vừa mới đến mà thôi, cho dù may mắn bắt được một Bất Lương Soái, vậy cũng chỉ là trùng hợp mà thôi. Nếu hắn muốn đuổi kịp chiến công của đại nhân ngài, thì có vỗ ngựa cũng không đuổi kịp đâu." "Đây là đương nhiên! Nhân Hoàng tuyệt học, nhất định phải do ta đạt được!" Hứa Thiên Cương vung tay lớn một cái: "Đem toàn bộ Linh Thạch Pháo đặt lên, chủ động xuất kích. Ngoài ra truyền lệnh ta, từ Đế Kinh điều thêm hai quân đoàn thủ vệ Vũ Lâm quân tới đây." "Rõ!" Rất nhanh, từng chiếc một Linh Thạch Pháo nặng nề, liền được đẩy lên. Khu vực chiến đấu của Vũ Lâm quân, rất nhanh vang lên một loạt tiếng nổ mạnh, vô số quân Đường ngã xuống dưới sự oanh kích dày đặc của hỏa pháo. Có một số tướng lĩnh quân Đường, vẫn còn dự định dựa vào võ dũng cá nhân xông lên, hủy diệt những khẩu Linh Thạch Pháo này. Thế nhưng bọn họ vừa xông đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855222/chuong-4686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.