Chu Hưng vung quạt lông, liệt diễm ngang trời, tạo thành một cái biển lửa ở bốn phía tế đàn. Ngọn lửa hừng hực bốc cháy, tạo thành một bức tường lửa cao cao, vây khốn toàn bộ tế đàn một cách vững vàng, ngăn cản đường tiến lên của tất cả binh dung. Đạp! Đạp! Đạp! Chỉ là đáng tiếc, đám binh dung trước mắt này căn bản không biết đau đớn, cũng không biết sợ hãi. Chúng phảng phất chính là từng cỗ khôi lỗi chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, nhấc chân liền từ giữa tường lửa xuyên qua, liệt hỏa thiêu đốt, thiêu cháy mặt ngoài của mấy binh dung thành trạng thái cháy đen, nhưng lại không hề ngăn cản bước chân tiến lên của chúng. "Ha ha ha, đây là tự chuốc lấy khổ." Râu Lục Trường Thanh khẽ run, cất tiếng cười to. Chu Hưng này vốn dĩ còn muốn mượn dùng lực lượng của binh dung để giết chết mọi người, nhưng bây giờ hết lần này tới lần khác mình lại bị binh dung vây khốn, tiếp cận tử vong. Tình thế trong nháy mắt liền có thể nghịch chuyển. "Cờ rốp!" Đột nhiên, một tiếng giòn tan vang lên từ bên cạnh Chu Hưng. Hóa ra là Tề Vương thi chú, ngạnh sinh sinh làm đứt một sợi dây xích sắt buộc trên quan quách. Dây xích sắt đứt gãy, từ trong quan quách truyền ra từng trận dị hưởng, sương mù xám xịt mịt mờ tản mát ra từ trong khe nứt của quan quách, khiến nhiệt độ xung quanh cũng trở nên càng thêm băng lãnh. Phù lục chu sa khắc trên quan quách đột nhiên lóe ra từng đạo hào quang sáng tỏ, phát ra từng trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843303/chuong-4206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.