"Hiện tại ta, nhìn các ngươi chết." Chu Hưng phe phẩy quạt lông, sắc mặt bình thản. Vạn quân phi nước đại, như sơn băng địa liệt, lao về vị trí của mọi người. Hắn vì muốn triệt để giết chết Lục Vũ và những người khác, đã thi triển cực hạn của quan ấn ở trong tay, điều động toàn bộ binh lính từ bốn phương tám hướng. Trong bóng tối, không biết có bao nhiêu binh lính ngủ say, tất cả tượng gốm đều đồng loạt thức tỉnh, phóng tầm mắt nhìn tới chỉ có thể nhìn thấy một mảnh ánh sáng đỏ dày đặc lấp lánh, sát khí đằng đằng. Có người lần đầu tiên nghe thấy danh tiếng "Đại Tần", chỉ cảm thấy trái tim đập cực nhanh, bất giác chiến ý dạt dào, phảng phất như gợi lên một đoạn quỷ dị cực kỳ xa lạ từ vạn cổ trước đó. Dù chưa từng tận mắt chứng kiến, nhưng từ các loại di tích, liền có thể nhìn thấu một góc của hoàng triều Thượng Cổ này. "Dừng bước!" Lục Vũ miệng phun Thượng Cổ văn tự, tay cầm Hổ Phù, âm thanh át cả tiếng thét ra lệnh của Chu Hưng. Trong khoảnh khắc, âm thanh rung động từ bốn phía im bặt mà dừng, vô số binh lính đứng ở tại nguyên chỗ, không còn nhúc nhích. Xung quanh một lần nữa khôi phục sự tĩnh lặng giống như chết, thì giống như có người đã cắt đứt dây đàn, miễn cưỡng kết thúc khúc nhạc chiến trận sắp diễn tấu. "Sao có thể chứ, ngươi cũng có quan ấn của hoàng triều Thượng Cổ!" Chu Hưng mặt lộ vẻ chấn kinh, hắn nhìn chằm chằm Hổ Phù trên tay Lục Vũ, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843302/chuong-4205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.