"Bái kiến Lục Sư!" Trong chính điện toàn bộ lầu một, tiếng hô đồng loạt của đệ tử Ngọc Đỉnh Thư Viện vang vọng, chấn động tứ phương. Một số người ở Đế Kinh, những người từ trước tới nay chưa từng thấy Lục Vũ, vô cùng kích động. Hiện tại trong Ngọc Đỉnh Thư Viện, Lục Vũ chính là một thần thoại, coi như là danh vọng của rất nhiều đại nho, chỉ sợ cũng không sánh được Lục Vũ rồi. "Ngươi... ngươi sao lại thế này." Mạnh Trúc Vận mặt lộ vẻ ngạc nhiên nhìn Lục Vũ. Lúc nàng đến Huyễn Hải Lâu, chỉ là mơ hồ nghe nói người thứ nhất trong khoa cử hội thí lần này là thủ tịch của Ngọc Đỉnh Thư Viện. Nhưng những điều này không phải là thứ nàng quan tâm, dù sao khoa cử đối với nàng mà nói, vẫn còn quá xa vời. Mạnh Trúc Vận tuy cũng là đệ tử Quốc Tử Giám, nhưng cũng không phải tất cả đệ tử Quốc Tử Giám đều có thể đạt được bản lĩnh tham gia khoa cử. Muốn tranh đoạt danh ngạch khoa cử, chí ít cũng nên là đệ tử trung cấp mới được. Mạnh Trúc Vận tuy là đệ tử ký danh của Văn Thánh, nhưng tại Quốc Tử Giám thiên tài như mây, lại không tính là gì. Vẫn cần đủ thời gian lịch luyện, mới có thể tham gia khoa cử. Bởi vậy, lần này Mạnh Trúc Vận cũng không có hiểu rõ tường tận. Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy đám đệ tử Ngọc Đỉnh Thư Viện đi ra, Mạnh Trúc Vận trong nháy mắt liền sững sờ. Một loại dự cảm không tốt, quanh quẩn trong lòng Mạnh Trúc Vận, càng lúc càng mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842103/chuong-3006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.