Đó là kỳ ngộ của nàng, cũng là khởi đầu để Mạnh Trúc Vận từ đó bay vút lên, bước vào đỉnh phong. Mạnh Trúc Vận không nói với bất kỳ ai, cho dù là ở Quốc Tử Giám, cũng hoàn toàn không có ai biết được bí mật này của nàng. Ai ai cũng biết, nàng là đệ tử ký danh của Văn Thánh, có thiên phú dị bẩm. Nhưng lại không ai nghĩ đến, Mạnh Trúc Vận thực chất dựa vào chính là cỗ lực lượng kia trong cơ thể. Mạnh Trúc Vận vô số lần muốn thăm dò căn nguyên của cỗ lực lượng kia, chỉ là sức mạnh này quá đỗi hùng hậu, chí dương chí liệt, thần thức của nàng hoàn toàn không thể nhìn thấu đó rốt cuộc là gì. Mà bây giờ thì sao, cỗ lực lượng này đã biến mất rồi. Phảng phất như một phú ông, đột nhiên có một ngày mất đi toàn bộ kho báu của mình. "Ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng, đây chính là kỳ ngộ của ngươi sao?" Lục Vũ ánh mắt băng lãnh, trầm giọng quát: "Khi đó ta dùng chân hỏa này, để khu tán tà độc trong cơ thể ngươi. Ngươi lại ân oán khó phân, đẩy ta xuống vách núi, ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng ta sẽ không tính toán sao!" Ầm ầm—— Phảng phất như trong đầu vang lên một tiếng sấm sét, khiến Mạnh Trúc Vận cả người đờ đẫn tại nguyên chỗ. Trong đầu Mạnh Trúc Vận, hiện ra các cảnh tượng. Khi đó vẫn còn ở hạ giới Nam Hoang, nàng truy sát một tà tu đến một sơn động. Không ngờ tà tu đã sớm có chuẩn bị, ở đó làm xong chuẩn bị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842102/chuong-3005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.