Tảng cự thạch này cao gần bằng một thanh niên cường tráng, nham thạch cao ngất sừng sững, phía trên khắc triện một mảnh phù lục lít nha lít nhít. Ở trên mặt ngoài tảng cự thạch này, có năm pho thạch điêu các thức các dạng, hoặc là đầu rắn thân người, hoặc là đầu trâu lưng ngựa, đều là yêu ma quỷ quái ngoại hình quái dị. Trong ánh mắt những quái vật này, phát ra một loại tà quang quỷ dị. Phàm là ánh mắt tiếp xúc với những tà quang này, đều sẽ cảm thấy toàn thân một trận phát lạnh. Liền tựa như tự thân thần hồn, muốn bị những thạch điêu này hút đi vậy. "Giới Ngoại Trấn Ma Bi? Không ngờ Vu Kỳ lại còn có bảo vật chí bảo như vậy." "Chí bảo này hẳn là bảo vật của Hứa gia, bị Hứa Hạc cho Vu Kỳ mượn rồi. Bằng không, chỉ bằng chức vị quan lại của Vu Kỳ, tuyệt đối không có khả năng tiếp xúc được loại bảo vật này." Các tướng quân đứng xem xung quanh, dùng thần thức trao đổi lẫn nhau. Mà một vài binh sĩ vây xem, lại không có kiến thức như những người khác. Bọn họ chỉ cảm thấy, trên đài tỷ võ phảng phất xuất hiện một tôn ma đầu. Nhìn thấy ma đầu này, liền sẽ cảm thấy toàn thân không thoải mái, giống như cùng nhìn thấy một tôn ma đầu cực kỳ tà ác, trên tâm linh đều phảng phất bị rưới lên mực nước. Lục Vũ cũng chỉ là hơi sửng sốt một chút, chợt trong lòng dũng lên một trận tiếng văn thánh niệm tụng kinh thư. Đây là pháp tắc Nho đạo đang có tác dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840958/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.