Nói xong, Lục Vũ trực tiếp đạp không rời đi. "Người gì thế này!", Tống An Kỳ giậm chân, tức giận đùng đùng. Giờ phút này, Nữu Nữu lại bắt đầu khóc lên, chỉ vào phương hướng Lục Vũ rời đi: "Khí tức của tỷ tỷ, biến mất rồi." "Được rồi được rồi, ngoan nào, đừng khóc nữa." Tống An Kỳ lập tức luống cuống tay chân, vội vàng lấy ra khăn tay lau nước mắt cho Nữu Nữu. Nàng vừa đuổi kịp tới, liền thấy tiểu nữ hài phấn nộn ngọc điêu này ngồi bên một sườn núi, lập tức sinh lòng thương xót, liền mang tiểu nha đầu này theo. Ai biết được vừa đuổi kịp Lục Vũ, Lục Vũ vậy mà liền ném nàng ở nơi này. Ngay lúc này, một trận gió lướt qua. Két két—— Cánh cửa lớn Phật điện vốn đã rách nát không chịu nổi, ầm ầm sụp đổ. Tống An Kỳ che chở Nữu Nữu trốn ở một bên, lại thấy tòa Phật điện hùng vĩ này đã đầy rẫy vết thương. Trên vách tường đối diện nàng, thình lình thêm ra một lỗ thủng hình bàn tay, thỉnh thoảng còn có gạch ngói vỡ vụn rơi xuống. Phật tượng vốn được cung phụng ở trung tâm Phật điện, lúc này cũng rách nát không chịu nổi, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ hùng vĩ ngày xưa. "Nơi này... đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Tống An Kỳ trong lòng dấy lên một trận sóng to gió lớn. Dựa theo tình báo nàng có được trước đó, nơi này hẳn là nội địa của Tiểu Tây Thiên rồi. Chẳng lẽ, đều là Lục Vũ vừa rồi làm sao? Nghĩ đến hư ảnh Minh Thần khổng lồ mà Lục Vũ huyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840647/chuong-1548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.